Speakup Confession - Con kể thầy nghe: số 01

12/11/2020

Gửi thầy JA - người thầy với nụ cười tỏa nắng: Cảm ơn thầy vì tất cả, nhớ lời hẹn sang Việt Nam thầy trò mình đi foodtour xả láng nhé.

Trước khi gặp được thầy, tôi là một cậu "thanh niên" đã hơn 30 tuổi rồi. Sự nghiệp cũng có chút thành quả và may mắn là cũng "được" bận rộn trong công việc. Như bao người khác, tôi cũng ý thức được tầm quan trọng của tiếng Anh. Thế nên tôi đã dành cả tuổi thanh xuân để học tiếng Anh. Học tiếng Anh từ thời còn là một chàng trai trẻ với quyết tâm cháy bỏng, nhưng 10 năm trôi qua mà tôi vẫn không thể giao tiếp thành thạo được. 


Tuổi càng cao, cái tính sĩ diện và tự ti của tôi càng tăng. Tôi muốn đi học tiếng Anh ở trung tâm, nhưng chỉ sợ học cùng với mấy đứa thanh niên trẻ tuổi, mình mà phát âm sai chúng nó cười cho thối mũi. Tôi thử tự học nhưng được vài ngày tôi nhận ra: mình không thể tự kỷ nói một mình được. Với niềm tin bất diệt rằng, muốn học giao tiếp thì phải học với người nước ngoài, tôi cũng gạt luôn phương pháp học xem bài giảng Online. Lúc đó nhìn đi nhìn lại, không còn phương pháp học nào nữa, tôi thầm nghĩ: " thôi, chấp nhận số phận, kém tiếng Anh thì đã sao, vẫn sống khỏe sống vui". 


Cho đến một ngày, dòng chữ " tiếng Anh online 1 kèm 1 với 100% giáo viên nước ngoài" đập vào mắt. Tôi thấy lạ lẫm quá. Phải chăng phương pháp học mới?. Online 1 kèm 1 là sao? Gia sư à?. Tôi tìm hiểu, đọc từ bài fanpage đến website. À, thì ra đó là sản phẩm Speakup của hệ thống giáo dục Hocmai. Học trực tuyến qua Skype hoặc Zoom, chỉ 1 thầy 1 trò. Tôi thầm nghĩ: " hay quá, thế này thì nói sai, nói linh tinh cũng chả ai biết, có thầy biết, mình biết, cùng lắm cái laptop nó biết, Thế là không sợ đứa nào nó cười vào mặt mình rồi". Thế là với tâm trạng phấn khởi như nắng hạn gặp mưa rào, như đói lả gặp bát cơm nóng, tôi đăng ký học thử ngay và luôn.  


Và, buổi học đầu tiên, tôi gặp thầy - thầy J.A ạ. Thầy cười, nhưng không phải cười vào mặt tôi vì tôi phát âm sai, mà đó là một nụ cười tỏa nắng. Nụ cười đó khiến tôi cảm thấy chúng ta không phải đang học một cách cứng nhắc, mà chúng ta đang nói chuyện như 2 người bạn, 2 người anh em tâm sự. Thầy chỉnh từng lỗi sai, thầy động viên, thầy "bắt" tôi không được bỏ buổi học dù có bận cỡ nào. Ấy vậy mà cũng đã 5 tháng kể từ buổi học thử đầu tiên rồi đó. Tôi không dám nhận nói tiếng Anh như gió, nhưng giờ đã có thể giao tiếp Tiếng Anh một cách thành thạo. Quan trọng nhất là tôi rất tự tin và không còn sợ sệt nữa.


Ngày 20/11 này, là ngày nhà giáo Việt Nam, tuy thầy là người nước ngoài nên chắc không biết đến ngày lễ này. Nhưng với tinh thần tôn sư trọng đạo - 1 chữ cũng là thầy nửa chữ cũng là thầy - của người Việt Nam. Tôi muốn gửi ngàn lời chúc tốt đẹp nhất tới thầy J.A cũng như tất cả các thầy cô tại Speakup. Một lần nữa, cảm ơn thầy vì tất cả, thầy J.A - người thầy với nụ cười tỏa nắng. 


Thầy cô là người lái đò thầm lặng và cũng là người họa sĩ vẽ nên cho chúng ta một tương lai tươi đẹp. 20/11 này, hãy thổ lộ những lời yêu thương, những tâm sự chưa nói qua Speakup Confession - Con kể thầy nghe TẠI ĐÂY nhé!